Anh tặng em nhành hoa giấy
Biểu môi em ” hỗng chịu đâu ”
Hoa không thơm sắc thì nhàn nhạt
Đâu thể sánh bằng hồng huệ cúc lan
Màu của huệ chói chang là nắng
Nghĩa sâu xa thành kính dâng ông bà
Cúc đồng tiền mỹ miều những cánh hoa
Nàng như đóa hồn nhiên e thẹn
Nhánh lan rừng đẹp mê ly người ạ
Vươn cánh tay chọt thủng cả bầu trời
Nàng chao mắt nắng phải rụng rời
Dáng thướt tha mỹ nhân quyến rũ
Sương thách thức vạn vì tinh tú
Rạng rỡ như em không? – Tiếng nói hoa hồng
Nàng đánh thức cả giấc ngủ mùa đông
Ngôi vị nữ hoàng đến gió phải đồng tình
Thì cớ gì không tặng em hoa xinh
Mà lại tặng nhành bông hoa giấy?
” Cô bé ạ ! ” Anh mỉm cười thỏ thẻ
Hoa đơn sơ mộc mạc tựa tình mình
Em ” À há ” quên hết lời biện minh
Nhìn vào mắt anh sâu thẳm
Biển tình yêu dạt dào dâng sóng
Hoa giấy đầu đời em ép tận vào tim
Đăng nhận xét